时常
词语解释
时常[ shí cháng ]
⒈ 常常;经常。
例孟姜女时常到村口去看,希望过路的人给捎封信来。——《孟姜女》
英often; frequently;
引证解释
⒈ 常常;经常。
引元 无名氏 《独角牛》第一折:“﹝这孩儿﹞学拳摔交,时常里把人打伤了。”
明 李贽 《豫约二》:“若无故而时常请假……即时驱遣之去。”
马南邨 《燕山夜话·从三到万》:“学习文化知识能不能走 终南 捷径呢?这是许多初学的同志时常提出的问题。”
国语辞典
时常[ shí cháng ]
⒈ 常常、经常。也作「时时」、「时时刻刻」。
引《三国演义·第三六回》:「时常餽送物件,必具手启。徐母因亦作手启答之。」
《红楼梦·第七回》:「读书一事,也必须有一二知己为伴,时常大家讨论,才能进益。」
近常常 时时
反偶然 偶尔 一时
英语often, frequently
德语häufig, oft
法语souvent
相关词语
- ān shí安时
- ān cháng安常
- āi shí哀时
- àn shí按时
- bào shí报时
- bù cháng不常
- bù shí不时
- cháng liáng常量
- cháng bèi常备
- chū shí初时
- chāo cháng超常
- cháng shù常数
- cháng wēn常温
- cháng zhù常住
- cháng kè常客
- cháng tài常态
- cháng rèn常任
- cháng zhù常驻
- cháng lǐ常理
- cháng huì常会
- cháng rén常人
- cháng guī常规
- cháng wù常务
- cháng shí常识
- cháng nián常年
- cháng cháng常常
- cháng yòng常用
- cháng jiàn常见
- cǐ shí此时
- dēng shí登时
- duō shí多时
- dìng shí定时
词语组词